Chu Vương Miện
tranh nguyễn trung
TÌNH NGƯỜI QUẢNG TRỊ“1 đi nhớ bến thương bờ
2 về sóng vỡ dật dờ trường giang"
Thơ Định Giang Hoa 10 Phương 1960
Hiện chừ huynh ở vào tuổi 7 bó gậpSống cũng chỉ chờ ngày chôn xuống đất
Muội cũng ở vào chậng 6 bó dư
Bỏ dứt luôn cái nghề ca hát
[Đeo đẳng mãi mần chi cho nó mệt]
Chúng ta thời xưa ở 2 đầu đất nước
Năm 54 huynh 14 tuổi di cư vào miền trung
Lúc đó (bấy giờ) muội mới làm giấy khai sinh
Cho tới giờ này huynh vẫn là huynh
Muội hiện đại vẫn còn là muội
Trên 60 năm chúng ta chả gặp nhau
Đường đời lắm ngả toàn xơi cơm chấm muối
Huynh ở Mỹ quốc phía tây
Muội ở Giao Chỉ phía đông
2 xứ 2 nơi cách 1 biển trùng trùng
Tiếng quan thoại gọi là Pacific
Huynh không về vì người quá già quá mệt
Hết bệnh này tiếp đến bệnh kia!
Muội không qua vì gió thốc tứ bề
Rặt là gió heo may cùng gió chướng
Nơi quê cũ ngày xưa ôi là đất nạn
Cổ thành Quảng Trị nát như tương
Trường cũ người xưa mỗi nẻo mỗi đàng
Đường lên thiên thai đường về âm phủ
Đại lộ kinh hoàng đạn rơi pháo nổ
Chả còn cái gì? nguyên trú quán bi thương
Thôi chiến tranh cuộc chiến vô thường
Cong cũng thác và ngay cũng chết?
Lớp học ngày xưa nửa phần chết thiệt
Lớp bỏ quê nhà cầu thực lang thang
thành phố Châu Ô xưa gạch ngói hoang tànBao con phố bây chừ toàn đá vụn
Có những con đường có đi có đến
Đâu có giống như sông Thạch Hãn
(Chẩy mãi về Triệu Phong)
Ôi Sải thân yêu bờ đê tiếp tre làng
Xa thăm thẳm xuôi dòng về cửa Việt
Tình văn nghệ văn gừng ôi chao
Sao mà da da diết diết
Đọc thơ Định Giang 55 năm qua
Bây giờ mới thấm mệt
”Về không về sang không sangCầm bằng lỡ chuyến đò ngang cầm bằng“
Ôi 1 đời người biết mấy cố nhânKẻ cho leo cây kẻ thì lừa đảo
Chuyện thường ngày ở huyện
Vẫn là thố cơm tô cháo
Vẫn tô mì Quảng tô phở trà xanh
Chúng mình bây chừ tạm gọi em anh
Chuyện Văn Nghệ Văn Gừng Văn Nghẽo
Ôi thì kiếp sau gắng mà đi qua Sạn Đạo
Vào Tứ Xuyên Ba Thục gặp nhau?
Kiếp này đây dù đi khắp địa cầu
Huynh 1 nơi muội thì 1 nẻo
Ôi cái tình văn chương bạc bẽo
Biết ra răng mà biết nói sao chừ?
Huynh ậm ờ giữa 2 nẻo tê mô
TÌNH MÌNH BÂY GIỜ
Như mỡ để miệng mèo
mèo già vừa mù vừa rụng hết răng
chỉ còn kêu meo meo
chỉ ngửi qua loa
rồi nằm im
gục mặt xuống miếng thịt mỡ
cụp 2 tai
mắt lim dim
thôi đành ca 6 câu
“tình ta theo gánh chè xôi nước
Em ghé tui đều đều
Mà bây giờ hồn tôi đã phiêu diêu
Miền luyện ngục
Thôi thì đi chỗ khác?
Chờ kiếp sau?
TÌNH MIÈNG
"tình mình hai nẻo sông sâuthương nhau từ thủa qua cầu đắng cay
mai kia em bỏ chốn này
lưng đồi hoa nở vàng tay ai về?"
(thơ Phan Thị Ngôn Ngữ)
dòng đời đôi nẻo mây chedòng theo ra bể có về được đâu?
nhìn lên trời đất 1 mầu
mây tan rồi tụ theo nhau trốn rồi
sông chia từng nhánh chân dồi
tình chia từng nhánh mình ngồi tiếc thương
từ khi đôi nẻo đôi đường
đắg cay cũng chuyện bụi đường mưa mau
thương nhau từ thủa qua cầu
mất nhau đứng mãi giang đầu chờ mong
mơi kia em bỏ theo chồng
lưng đèo hoa vẫn nở vàng như xưa
gió lay qua mấy tàu dừa
nhìn theo toàn những hạt mưa cuối cùng
TÌNH ĐỒNG MÔN & KHOAI
Ta rời trường xưa năm 1960
Muội mãi năm 73 mới vào lớp 6
Đệ thất
Giữa năm 1975 thì cái gì cũng mất
Anh em huynh đệ mỗi nẻo mỗi đàng
Kẻ phiêu dạt Huế Đà Nẵng Phan Thiết
Phan Rang
Kẻ Vũng Tàu Bà Rịa Buôn Ma Thuột
Muội cũng theo chồng lập nghiệp phương xa
Nghe tin nhau mà xa quá là xa
Cũng chỉ biết thở dài ngao ngán
Đầu năm muội nhà tan bại sản
Ngã lề đường gẫy 1 tay 1 chân
Rồi cuối năm tay còn lại gẫy luôn
Chưa quá 40 toàn thân tàn phế
Tình đồng môn khoai người cùng xứ sở
Kẻ Biên Hòa Đồng Nai kẻ tại chỗ xa xăm
Để đêm đêm nghe sóng vỗ biển Đông
Lại ngỡ là sóng làng chài miền Mỵ Thủy
Thôi chúng ta chả sanh lầm thế kỷ
Thế kỷ nào cũng loạn lạc bi thương
Thủa xa xưa thì Trịnh Nguyễn đôi đường
Nam Bắc triều muôn đời thù địch
Rồi Tây Sơn Gia Long kế thừa đánh tiếp
Nhìn núi sông xương máu thở than?
Nỗi tang thương chả khác nước non Chàm
Kẻ mé biển kẻ chân rừng kiếm sống
Gia đình huynh miền thượng du
Khố giây khố bện
Hết giặc Tàu Ô đến giặc Cờ Đen
Cuộc sống bấp bênh dở củi dở đèn
Làm thảo dân dời nào cũng khổ
Cơm thì không sắn khoai thưa rổ
Cứ ngày ngày luộc chin bóc ăn
Tình đòng môn khoai như ánh trăng rằm
Nhìn chút chút cho lòng đỡ khổ
Lỡ mơi sau muội có về Quảng Trị
Nhớ ghé thăm mộ huynh ở La Vang
Nơi thời xưa dân gian gọi lá vằng
Xa ngái ngái tuốt trên La Vang Thượng
Biết tin nhau dù rằng quá muộn
Dù não lòng có còn hơn không?
Trường cũ ngày xưa chừ đã mất tên
Thành phố cổ cũng chuyển thành bình địa
Ôi 1 thời Châu Ô Cận Lục bây chừ hoang phế
Chả còn gì sót ại ở trái tim
Kiếp này đây sống y những loài chim
Bay lung tung vô tình vô xứ
Nếu còn mai sau trở về bến Cộ
Sông Ô Lâu cây đa cũ còn không?
Có về Khe Sanh Cồn Tiên Ba Lòng
Có là cá kẹt trong hom vùng vẫy?
Tình đồng môn khoai kể ra làm chi?
Mà buồn quá vậy?
Chu Vương Miện
(Tác giả gởi)
Mời đọc
Nhà thơ Thành Tôn và Nguyễn Vũ đã tiếp tục thực hiện ebooks
tác phẩm của Trần Yên HòaRớt Xuống Tuổi Thơ, TôiXin bấm vào:
https://e.issuu.com/anonymous-embed.html?u=dreamteam1005&d=r_t_xu_ng_tu_i_th___t_i_-_tr_n_y_n_
Sấp Ngửa
Xinclick vào:
https://e.issuu.com/anonymous-embed.html?u=dreamteam1005&d=s_p_ng_a__opt__-_tr_n_y_n_ho_Mẫu Hệ
Xinclick vào:
https://e.issuu.com/anonymous-embed.html?u=dreamteam1005&d=m_u_h___opt__-_tr_n_y_n_ho_
Hơn Năm Mươi Lăm Năm Thơ Trần Yên Hòa
Xinclick vào:
https://e.issuu.com/anonymous-embed.html?u=dreamteam1005&d=h_n_55_n_m_l_m_th___opt__-_tr_n_y_n
Đi Mỹ
Xinclick vào:
https://e.issuu.com/anonymous-embed.html?u=dreamteam1005&d=_i_m___opt__-_tr_n_y_n_ho_
---------------------------------------------------------------------------------------------------Trang
Quảng Cáo
Acacia Pharmacy
11033Acacia Parkway
Garden Grove, CA 92840Tel: 714 982-6979
Fax : 714 - 982-9307
(con gái Trần Yên Hòa)
Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (vùng Orange
County , Los Angeles) đến mua thuốc ủng hộThanks