Chắc là thực phẩm bây giờ bị lẫn lắm chất độc hại nên nhiều người, nhất là nam giới hay bị bạc và hói sớm. Vì thế những bài thuốc nam với giá thành vừa túi tiền đại chúng tỏ ra được ưa chuộng. Vả lại nếu không hiệu quả thì thảo dược đơn sơ, hiền lành có vẻ cũng không đến nỗi gây tác hại!
Có điều để tránh việc có thể bị bắt đền sau này, chủ tiệm luôn thòng thêm một câu là lớn tuổi đương nhiên tóc bạc, nên thuốc chỉ có tác dụng với người trẻ tuổi thôi và còn tùy thuộc vào cơ địa của mỗi người.
Thợ nhổ tóc không ăn lương tháng mà thường lãnh 30% trên hóa đơn tính giờ. Giá tạm chấp nhận trung bình 60,000 đồng (khoảng 3 đô la) cho một giờ ngang với giá massage body thấp nhất của giới bình dân. Khách không cần nằm đủ giờ. Cứ nằm tới đâu tính tiền tới đó. Quảng cáo cũng chỉ đề 20,000 đồng/20 phút chắc là cho khách hàng đỡ xót ruột. Các dịch vụ khác, làm thêm thứ nào tính tiền riêng: Cạo mặt 20,000, gội đầu, massage mắt 50,000... Dịch vụ lạ nhưng chưa hút khách lắm nên giá giữ ổn định hai năm nay chưa tăng.
Nghề này đỡ mệt hơn vì nhẹ nhàng, không cần dùng sức như massage người, chỉ cần vạch tóc nhẹ nhàng, nhổ từ từ, nếu khách thích thì tiếp chuyện.
Bởi vì nhiều người đến đây không hẳn chỉ để nhổ tóc sâu. Nếu tóc bạc ít thì nhổ một buổi là xong, nhưng nếu bạc nhiều nhổ hết thành đầu trụi lủi mất. Vì thế khách vào tiệm với mục đích thư giãn là chính. Nằm yên cho cô thợ gãi đầu nhè nhẹ, lâu lâu nhổ một sợi tóc, tán dóc đủ thứ chuyện trên trời dưới đất “đã” gì đâu.
Bước vào tiệm nhổ tóc phần lớn vẫn là đàn ông. Phụ nữ thích nhổ tóc trong tiệm uốn tóc hơn. Không có tiệm uốn tóc nào trương bảng chuyên nhổ tóc sâu cả nhưng đàn bà khi vào đó có thể kết hợp nhiều thứ: Nhuộm tóc sau khi đắp mặt nạ, trong lúc ngồi làm móng nhân thể kêu cô thợ phụ nhổ tóc sâu... Quang cảnh và không khí trong tiệm uốn tóc toàn chị em với nhau nên phụ nữ cảm thấy quen thuộc, chuyện trò dễ dàng, rõ ràng thích hợp hơn vào tiệm nhổ tóc ngồi lẫn với khách đàn ông xung quanh.
Bởi tiệm uốn tóc chỉ coi nhổ tóc sâu là một việc nhỏ chiều lòng số ít khách hàng có yêu cầu, chứ hoạt động quá sức đơn giản này không bao giờ được xếp ngang hàng với những loại đòi hỏi tay nghề cao hơn hẳn như massage đầu, làm móng... hoặc ngay cả quấn tóc, gội đầu...
Tiệm nhổ tóc đông khách nhất thường vào buổi trưa. Đó là lúc các nam nhân viên, sau bữa ăn trưa, muốn tìm một nơi nghỉ ngơi dễ chịu nốt khoảng giờ nghỉ, hơn là quay về văn phòng đã bị đám phụ nữ chiếm chỗ nằm ngổn ngang.
Còn trong giờ làm việc, ít người rảnh rang vào tiệm nhổ tóc nằm chơi ngoại trừ người già, người về hưu. Tuy vậy vẫn có thanh niên ra vào luôn để hỏi mua thuốc mọc tóc, một vấn đề khổ tâm của nam giới vì khó thể che dấu bằng cách uốn xù hoặc đánh rối tóc như phụ nữ!
Khi tiệm nhổ tóc đa số đàn ông vào, nhiều nhất là giới trung niên khi mái đầu bắt đầu rắc muối, thì nhân viên dĩ nhiên toàn nữ. Có lẽ công việc tỉ mẩn này cũng phù hợp với phụ nữ tính tình kiên nhẫn, tay chân mềm mại hơn đàn ông và phù hợp với người trẻ mắt còn tinh tường, không sợ nhìn mờ, nhổ lộn tóc trắng qua tóc đen. Do trẻ trung nên cô này mặc áo hai dây, quần short, cô kia váy mini nhìn cũng mát mắt...
Để tránh tiếng xấu nên các tiệm nhổ tóc đều mở đèn sáng và cửa kính trong suốt để dù lướt nhanh bên ngoài, người ta vẫn có thể nhìn thấu hoạt động trong tiệm, cho thấy đây là một dịch vụ trong sáng chứ không trá hình như hớt tóc thanh nữ hay massage thanh nữ đầy tai tiếng.
Hà Nội nhỏ, nhất là giới hạn trong khu phố cổ, những hoạt động mới mở đều dễ gây chú ý nhưng Sài Gòn quá rộng lớn, nhổ tóc bạc tuy có tích cực quảng cáo nhưng cũng chỉ phát triển độ hai, ba tiệm. Có thích chăng nữa nhưng đương nhiên khách không thể vượt đường quá xa để đi nhổ tóc trong khi khá nhiều thứ thư giãn vui vẻ có sẵn dễ dàng gần quanh.
Dù sao, đó cũng góp phần cho sinh hoạt muôn màu muôn vẻ của thành phố đông dân nhất Việt Nam này.
NTHA
BVN-TH