Hồ Chí Bửu
tranh hồ thành đức
BÀI THƠ TÌNH THỨ 1001...Miền nam có hai mùa, mưa và nắng
Nhưng mùa nào thì ta cũng nhớ em
Mưa hay nắng trong ta đều vắng lặng
Như đêm đen còn thiếu một ngọn đèn
Ta giản dị sống không gì bí hiểm
Thương là thương – ghét là ghét – rạch ròi
Không giải thích – xảo ngôn hay ngụy biện
Khi đèn đường sao sánh với trăng soi
Như đã hứa – cảm ơn em lần nữa
Vẫn hiền từ giống như một chúng sinh
Tàn cuộc chiến – ta dừng chân vó ngựa
Tự ru nhau bằng mấy sợi thơ tình…
THƠ NỊNH…
Đường nào rồi cũng về La Mã
Thương người iêu ở Mỹ một mình
Xỉn xỉn rồi nói nghe quá đã
Ẻm đọc rồi suy nghĩ linh tinh
Nhớ cái thuở ta vừa mới lớn
Đi ra đường huýt gió gái theo
Đã đẹp trai lại còn cường tráng
Thích em nào thì đá lông nheo
Trời đất ơi – gái mê thấy ớn
Đi em nầy em khác giận hờn
Có em chửi đồ quân cà chớn
Hôn em rồi lại bỏ cô đơn
Giờ đạt đạo lên hàng lão tướng
Tu tại gia – hiền hết sức hiền
Yêu một người tánh hay ngang bướng
Nhưng đẹp người – đẹp nết – có duyên…
NỤ CƯỜI…
Bỗng dưng nhớ đến một người
Tự nhiên mà có nụ cười Chiêu Quân
Nụ cười giết chết anh hùng
Thành nghiêng đất lệch chập chùng binh đao
Ta về cởi trả chiến bào
Xếp cung bẻ kiếm lạc vào bến mê
Tình trường dài nỗi lê thê
Trăm năm biết có lối về chung nhau..?
hochibuu
03.10.19
Võ Công Liêm
(Tác giả gởi)
*
ẢO HÓA (II)nắng soi
sợi tóc
uốn mình
em . theo gió thổi mơ màng mộng du
nằm trong tĩnh mịch chiều nghiêng bóng
để thấy hồn ta vất vơ theo
rờn rợn
gió lật tẩy mùa trăng ảo hóa
nắng tháng mười dã dượi
mưa ảo giác lộn sòng mưa thị giác
chạm vào mắt môi em
nghe như âm vang đồng vọng
gió xé những khúc tình muộn .
SANH NHẬT
tôi ngồi đơm bôngnhững ngón tay dài như lệ sa
sanh nhật đi qua bao lần nhớ
màu xanh mắt biếc thuở xa đưa
tuổi vào đời vùi chôn theo mộng ảo
mơ màng không biết tháng năm sinh
có thật là người hay qủi sứ ?
ngọn nến nhấp nháy giữa mùa tuyết rụng
chén rượu tàn hơi một kiếp phong ba
phôi pha hề phôi pha
nào hay mình sanh nhầm
làm thân tế độ suốt đời dương cưu
sống một lần và chết mãi nghìn thu .
CỎ TUYẾT
nghe thầm đời viên mãnlõa thể với trăng sao
mùa nắng héo hon mòn
cỏ sửa cỏ heo gầy
bóng tối òa lên cơn
thoi thóp một đời qua
cuộc tình là tuyết trắng
ngậm đá nghe chuông dộng
xuống mồ kẻ bạc xứ.
VÕ CÔNG LIÊM
(ca.ab.yyc. đầu tháng 10/2019)
(Tác giả gởi)