Nhà Xuất Bản Hội Nhà Văn thông qua Văn Tuyển Saigon, vừa xuất bản tập thơ THƠ TÌNH HỒ CHÍ BỬU 8, gồm 120 trang (luôn bìa) khổ 13x19, 66 bài thơ in trên giấy trắng bóng dầy. Phụ trang 8 ảnh màu, với 7 bài nhạc phổ từ thơ HCB. Đây là tập thơ thứ 18 của tác giả.
BẠT
CHU NGẠN THƯ.
Nhà văn Mang Viên Long cho rằng "...Có một yếu tính hiển nhiên của Thi ca (Không ai có thể phủ nhận) là luôn song hành cùng Tình Yêu", khi giới thiệu Thơ Tình Hồ Chí Bửu 5 (2017); nhà văn khẳng định tất yếu phải như thế. Trên thi đàn tiếng Việt (nói nôm na là viết bằng chữ quốc ngữ) từ đầu thế kỷ 21 đến nay, quả thực, xuất hiện quá ào ạt và có cảm tưởng là thơ tình có "dáng dấp đồng phục". Hồ Chí Bửu trong giai đoạn nầy quả là nhà thơ chuyên trị thơ tình, tính sơ sơ đến nay đã trình diện 7 tập Thơ Tình!!!.
Hầu hết, nếu đã mang danh nhà thơ đều phải và đã làm thơ tình yêu. Thơ Tình Hồ Chí Bửu 8 có gì khác lạ không? 1000 thi sĩ thì có hơn 1001 cách làm thơ tình. Nhà văn còn làm thơ tình kia mà! Có những nhà thơ làm thơ tình nhưng thơ không thọ lâu, quay sang viết văn, như tác giả truyện «Hình như là tình yêu" - Hoàng Ngọc Tuấn. Nhưng cũng có nhà văn đã thành công trong văn xuôi, lúc bước vào đoạn cuối hành trình của cuộc đời lại quay sang làm thơ, mà làm thơ tình mới ác chớ!. Đó là Võ Phiến và mới đây có Mang Viên Long vừa in thơ." Dù không gọi là thơ tình, nhưng trong thơ MVL vẫn thấm đẫm tình yêu – trong nghĩa rộng.
Có nhiều phương cách để viết nên bài thơ tình. Nhà thơ Kim Tuấn khi làm thơ tình còn ẩn dụ xa xôi:
...ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
nhớ mưa trên những phiếm tơ hồng
nhớ đôi sợi tóc chia đường gió
nhớ cõi sa mù như hư không...
(Nỗi nhớ âm thầm- Thơ Kim Tuấn. 1962-1973)
Thơ Tình, với Hồ Chí Bửu rất cụ thể:
...Nói thì nói...nhưng rất là tội nghiệp
Một tình thơ xa lắc quả địa cầu
Nói thì nói...nhưng hãy làm thơ tiếp
Đã hứa rồi thì hỏng dám quên đâu...
(Viết thay một người)
Viết thay một người hay viết cho chính nhà thơ?. Viết thay một người mà người nào vậy cà?
Ta ghi nhớ trong tim lời tri ngộ
Một nàng tiên có nhiều quá phép mầu
Ban phép lạ như một lời phổ độ
Cho chính mình...và cho cuộc tình sâu...
(Niềm vui- tặng H- Hoa.)
A! thì ra đã phát hiện thấy nàng thơ của nhà thơ rồi. Nàng thơ ở rất xa, xa cả nửa vòng trái đất.
San Diego buồn - mưa rớt hột miên man
Mưa vẫn ướt như mắt người đang khóc
Bên hàng hiên có một người cô độc
Đang thả hồn về quê cũ xa xăm
Mưa ở San Diego hay mưa ở thành Tây hỡi HCB? Tình xa diệu vợi, nhưng nào gặp mặt được đâu! Nàng thơ của HCB chỉ có tên nhưng không có tuổi.
Bắc gọi hoa, nam gọi là bông
Hoa bông gì đừng nhớ mắc công
San Diego đang mùa giá lạnh
Biết hoa còn chịu nổi mùa đông
(Huê-Hoa-Bông)
Không được gặp mặt nên :
Người chưa về nhưng lòng vẫn cưu mang
Mùi châu thổ của một thời tuổi nhỏ
Mưa vẫn rớt và nỗi đau còn đó
Nợ rất nhiều – Sa Đéc của tôi xưa...
(San Diego mùa mưa về)
Thơ tình HCB cụ thề, khẩu khí nên không lẫn vào ai được, là thế!
Nhân gian thường nói "xa mặt, cách lòng", nên nhà thơ cũng biết ghen:
Dù rất xa – cách nhau hàng nghìn dặm
Nhưng đêm nào ta cũng thấy bên em ?
…Đừng tưởng tuổi nầy rồi thì chẳng biết ghen
Liệu hồn nhé – đừng có mà thả thính
(Lâu lâu- ghen chơi)
Ờ, thời ghen chơi thôi, cứ mà ghen thật thì có làm gì được đâu, phải không nhà thơ?. Nhưng trong cái "ảo ghen" lại có những cái rất thật.
...FB ảo – nhưng tình thì rất thật
Tình chứa chan vị ngọt đến không ngờ
Những ảo đó mà lại là thật đây.
...Nhưng chuyện gì cũng luôn luôn có giá
Cô nào tỏ tình là em bảo chặn đi
Sư tử rừng xanh luôn làm vùng đất cấm
Em hét không to nhưng ta ngán nhị tỳ
FB ảo – mà vòng kim cô là thật
Lỡ chịu chơi thì phải ráng trân mình
Uống mật gấu thì bổ gan bổ mật
Em thượng đài là ta phải làm thinh.
(Chuyện nhỏ)
Ta thấy trong thơ tình HCB không vẽ mây, vẽ bướm. Thích sao nói vậy, giản dị mà sâu lắng. Đọc khổ thơ nầy, tôi sực nhớ đến bài Đêm sao sáng của Nguyễn Bính và Lời mẹ dặn của Phùng Quán. Còn của HCB thì:
Miền Nam có hai mùa , mưa và nắng
Nhưng mùa nào thì ta cũng nhớ em
Mưa hay nắng trong ta đều vắng lặng
Như đêm đen còn thiếu một ngọn đèn
Ta giản dị sống không gì bí hiểm
Thương là thương – ghét là ghét- rạch ròi
Không giải thích- xảo ngôn hay ngụy biện
Khi đèn đường sao sánh với trăng soi
(Bài thơ tình thứ 1001 …)
Có người tình xa, nhà thơ nhiều lúc phải tự động viên mình, động viên người tình để:
Mùa thu nào gợi nhớ những thiết tha
Mà viễn khách bơ vơ tình cố xứ
Hãy trở lại – nhanh lên- đừng do dự
Để thu buồn lẩn khuất giữa hoàng hôn
...Người chưa về nên chết một dòng thơ
Đã chôn kín vào sâu trong tiềm thức
Những dòng thơ viết còn chưa ráo mực
Đã tự mình đào huyệt để chôn thơ
(Mùa thu hoang dã)
Có yêu mới làm thơ tình, nhưng yêu cũng là nỗi đoạn trường, dù tuổi nhà thơ không còn trẻ:
...Hỏi trời hỏi đất. Bao la
Hỏi sao ta lại chiều tà còn yêu
Thơ tình có được bao nhiêu?
Mang ra tặng hết – ít nhiều văn chương
Tin đi – cõi mộng vô thường
Chữ yêu là cái cung đường – Trần ai
(Lục bát, rời...)
Nói về thơ tình yêu của HCB thì lan man tới sáng chưa hết. Nhưng HCB đâu chỉ có "thơ tình hai người mà thôi ! Ngoài ra còn có bao nhiêu" tình thơ với biết bao nhiêu bài thơ tình khác, đối tượng khác, từ ông chủ quán, người bạn tri kỷ ở xa, hay bóng quê nhà hoặc là một người dưng nào đó. Hãy nghe HCB nói với người chủ quán:
...Con ngựa chiến hết thời nằm nhai cỏ
Chiến trường xưa gió lộng áo khinh cừu
Ngươi đấm ngực – tiếng cười rung theo gió
Ta tưởng chừng vang dội đến thiên thu
(Quán rượu đêm...)
Người tri kỷ gần nhau mà vời vợi
Nắng vẫn hồng trên sắc lá xuân xưa
Người không về để ta được tiễn đưa
Để nắm bắt những gì ngoài tay với
(Cuối năm tâm sự với Hòa huynh)
Hãy nghe HCB tình tự với quê nhà:
Ngày về - quê đã chìm trong lũ
Ướt sủng hết rồi những tin yêu
Còn đâu tiếng hát ngày xưa cũ
Đâu khói lam bay những ráng chiều
Ngày về ngựa đã chồn chân vó
Bóng núi quê xưa én lạc bầy
Ta vẫn một mình đêm quán trọ
Buồn đời còn lại những đêm say
(Ngày về)
Và nhà thơ nói với người dưng, người dưng đó có thể là tôi, là bạn (là người đọc); có thề là mọi người chung quanh chúng ta:
Thêm một tuổi là thêm đầy vốn sống
Những mặn nồng cay đắng của nhân gian
Ta chúc người niềm vui và tham vọng
Đời an nhiên – tình lót thảm hoa vàng
Ta chúc người với trái tim nhân hậu
Sống chan hòa- phúc lộc đến trăm năm
Đạt cảnh giới giữa hằng hà biến động
Ta vẫn chờ - từ một phía xa xăm?
(Sinh nhật người dưng)
Thôi nhé “nhà thơ tình Hồ Chí Bửu” lan man thế cũng nhiều rồi. Qua 50 năm hoạt động văn nghệ, đây là tập thơ thứ 18 (không tính mấy chục tập in chung) của anh. Hy vọng sẽ rất nhanh để đón đọc TTHCB 9. Phong độ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi. Phải thế không nhà thơ Hồ Chí Bửu?.
Nhà thơ Đức Phổ
Nhà thơ Đức Phổ làm thơ khá lâu và nhiều. Kề từ khi sang định cư tại Hoa Kỳ vào năm 1996, thơ anh thường xuất hiện trên các tạp chí Văn của nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, Văn Học của Nguyễn Mộng Giác
Khi lớn lên, tôi đã đọc và thích những truyện dài và thơ của Viên Linh. Nhất là những truyện dài đăng từng kỳ trên các nhật báo. Thuở ấy, ở một quận lỵ nhỏ miền Trung, tôi đọc có lúc được, lúc mất, vì báo lúc có, lúc không, nhưng nói chung, là thích.
(h. NV) Vi Lan Khai vừa là văn sĩ, thi sĩ, và họa sĩ. Văn sĩ hay họa sĩ anh cũng đều là "tài tử" theo nghĩa của anh em nhà văn chúng tôi đã cho nó hồi tiền chiến, là "không cầu lợi". Anh làm thơ, viết truyện dài, truyện ngắn, tùy bút, hồi ký,
Có thể nói Võ Phiến là nhà văn – như cây cổ thụ sum suê, giăng đầy bóng mát – trong nền văn chương Việt Nam trước 1975 và nền văn chương Việt Nam hải ngoại sau này. Tôi đọc truyện “Phía Bên Nhà Ông Ngà” của Võ Phiến đăng trên tạp chí Văn Học,
We use cookies to help us understand ease of use and relevance of content. This ensures that we can give you the best experience on our website. If you continue, we'll assume that you are happy to receive cookies for this purpose.