Thanh Thanh
LỆ-CHÂU
Đã mấy thu rồi, hả bể dâu?
Những hình bóng cũ nay về đâu?
Có ai đốt lại lò hương ấy
Mà nhớ vô cùng, hỡi Lệ-Châu!Ta nhớ em như nhớ tháng ba:*
Ngày giờ có đó, nghĩ không ra!
Chính ta chẳng hiểu mơ hay tỉnh;
Ta ở đây mà nhớ chính ta!
Ta nhớ ta là một tiếng im,
Con thuyền không bến, máu không tim,
Không hoa cho một làn hương quyện,
Không tổ nương nhờ một cánh chim!Ta có đầu ta - một thánh-thư:
Biết đường, đâu ngại ngã ba, tư!
Lòng ta có lửa mà không bếp,
Như thiếu trùng-dương cho hải-ngư!Thiếu một thần-giao, một cảm-thông;
Đời không tri-kỷ, không tâm-đồng;
Bơ-vơ như trận kình+nghê-chiến:
Biển cả tung-hoành một lão-ông!Rồi bỗng đâu đây giữa gió khơi
Có em bỗng gọi, có ta "ơi!"
Thuyền như nhắm bến, chim tìm tổ,
Đêm muốn hừng đông, hận muốn vơi ...Em đến - gần mà như muôn trùng,
Không tên, không lấy cả hình-dung...
Nhưng em đã đến, bằng xương thịt,
Đã sưởi lòng ta ... ấm lạ-lùng!Em có là tiên... hay là... ma
Thì em cũng đã có yêu ta!
Tình em là một nguồn thi-hứng:
Bút rỉ mười năm... lại nở hoa!Em đã theo ta mỗi bước chân,
Hòa trong hơi thở, nhập trong gân!
Có em là bạn... nên từ đó
Ta có niềm vui tự bản-thân...Nhưng, bỗng tư bề nổi bão đêm:
Kình-ngư còn lại bộ xương lem!
Đất thành hoang đảo! dân thành rợ!
Ngư-phủ vào tù, lạc dấu em...Nỗi nước khôn khuây, lại nỗi nhà,
Nỗi mình khắc-khoải một mình ta!
Bao nhiêu kỷ-niệm vào tro bụi
Như những kê vàng, quá-khứ xa ...Ôi! Những ngày xanh, những ước mơ
Tan như ảo-ảnh mống trời mưa!
Thời-gian liệm lấp vào quên-lãng
Những mộng vàng son hóa mộng hờ!Rồi có hôm nào như hôm nay:
Gió nào gợn sóng, lá nào bay ...
Cho ta gợi lại trong tâm-tưởng
Một thoáng ân-tình, thoáng rượu say ...
Trại Kho Đạn (Đà Nẵng), 1980-81THANH-THANH
(Tác giả gởi)
(*) 29/03/1975: Đà Nẵng (thủ-phủ Miền Trung) thất-thủ.
*
hoàng xuân sơn
LỘ KHÊ
Bàn nẻ chân đất mật
Hết rồi mạch phù sa
Mặn lùa nhau ra biển
Cây rơm ở lại nhà
Sắp thứ sáu mười ba
hoàng xuân sơn
Tháng 3, 2020
(Tác giả gởi)
*
Nguyễn Lương Tuấn
NỖI BUỒN THẾ KỶ!
Thế giới hôm nay cùng một nổi loDịch cúm chết người lây lan quá dữ
Virus Vũ Hán du lịch khắp nơi
Đi đến nơi đâu đều gieo tai hoạ
Khởi thuỷ da vàng từ nước TQ
Đi khắp Châu Á, các nước Hàn, Nhật, ...
Và rồi da trắng là USA
Lại qua Âu châu là Anh Pháp Ý
Tiếp đến Úc Châu xong qua Bắc Mỹ
Bây giờ Bắc Âu là nước Thuỵ Sĩ
Rồi viếng Mã, Thái, cùng với nước Sing
Cả nước Iran cũng không chối từ
Cái chết rình mò chẳng chừa một ai
Cách ly, cách ly
Rồi lại cách ly
Biết đến bao giờ mới hết chuyện ni
Nước nào cũng dịch
Nên chuyện đi lại thật quá khó khăn
Mọi người bảo nhau
Hạn chế ra ngoài
Chỉ nên ở nhà tự mình cách ly
Ôi thôi bây giờ ta làm con ốc
Phận ta bé nhỏ,
Rúc trong chiếc vỏ
Ngẫm nghĩ sự đời hai chữ "cách ly"!
TRỞ VỀ THÁNG BA
Virus Vũ Hán gieo rắc đại dịchNăm Châu thế giới bỗng chốc kinh hoàng
Trời tháng ba mù u tối sáng
Rét nàng Bân sợ hãi chẳng về nơi
Tháng ba về tôi còn nhớ mãi
Màu khăn tang nước mắt vẫn chưa vơi
Tháng ba về năm nay mùa đại dịch
Hạn chế ra ngoài em đi đường cẩn thận
Khẩu trang buồn che mặt tránh nhìn nhau
Tháng ba về sân nhà tôi hoa nở
Nào mai vàng 5 cánh vẫn còn đây
Nào Diên vỹ trưa nở chiều tàn
Và cành lan màu trắng em tinh khiết
Tháng ba về sao đường sá vắng tanh
Nhà nhà kín cửa, hàng quán không ai
Lác đác người đi khẩu trang kín mặt
Như bên ngoài bệnh tật quá nguy tai !
Ôi tháng 3 rồi khi nào kết thúc
Nhân loại bàng hoàng lệnh phong toả khắp nơi
Tháng ba về anh còn hy vọng
Biết đâu đó rồi đây ta gặp lại
Nở nụ cười chào mắt em tròn tươi sáng
Kỷ niệm nào thời đi học thơ ngây!
Nguyễn Lương Tuấn
(Tác giả gởi)
*11033
Acacia Parkway
Garden Grove, CA 92840Tel: 714 982-6979
Fax : 714 - 982-9307(con gái Trần Yên Hòa, gia đình H.O)
Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (Orange
County ) đến mua thuốc ủng hộThanks