Nguyễn Hàn Chung
tranh đỗ quang em
B I Ế N Đ IBiến đi, ngươi biến mất đi
Nhơn gian tử biệt sinh ly quá rồi
Từ thành Vũ Hán xa xôi
Ngươi gây tang tóc đất trời thê lươngBiến đi, ác chủng âm hồn
Sớm chiều Thánh, Chúa, Thế Tôn diệt mày
Nhà quàn la liệt phơi thây
Đi là chết không có ngày quy laiBiến đi, trốn lánh hình hài
Nấp trong buồng phổi miệt mài xóa tan
Hai trăm nước chịu kinh hoàng
Mày là bá chủ thế gian. Đủ rồiBiến đi, mày biến đi thôi
Một giây mầy sống cõi đời thảm thê
Biến đi, về chỗ phải về
Trả cho ông cháu phu thê tương phùng
Biến đi, về chốn vô chung
Biến đi về chốn mịt mùng sinh ra
Trăm năm là của người ta
Sao ngươi giở thói ác ma truy lùng
Biến đi, hai chữ nhiễm trùng
Biến đi, virus điên khùng. Biến đi!
27/3/2020
Nguyễn Hàn Chung
(Tác giả gởi)
Huỳnh Minh Lệ
đóng cửanhà nhà đóng cửa
làng xóm đóng cửa
quận tỉnh đóng cửa
thành phố đóng cửa
thế giới đóng cửa
thường cuối tuần tôi nghe tiếng loa của các đám cưới
kính chào quan viên hai họ
chủ nhân của buổi tiệc hôm nay là tân lang và tân giai nhân
rồi dzô dzô ...
rồi tiếng loa của karaoke đinh tai nhức óc
mấy bữa nay im ắng
thế giới đang thoi thóp
tôi thấy nhân loại thật ra cũng mong manh
dân gian có câu
“trời hại mới hư”
27.03.2020
Huỳnh Minh Lệ
(Tác giả gởi)
*
Thanh Thanh
QUEN-THUỘC
Có những con đường quen thuộc cũ
Từ ngày đôi lứa mới yêu nhau.
Tóc nàng phủ xõa lên vai gã,
Tiếng nói người thương quá ngọt-ngào.
Những chuyện không đề, không đoán được,
Đêm này chưa hết, tiếp đêm mai.
Cổng nhà chặng ấy quen không khép
Lũ chó tuôn theo cứ sủa hoài.
Mắt ngước nhìn lên trăng tháng tám,
Nhìn trăng trong đáy mắt giai-nhân.
Mỗi hồ nước đọng, từng mô đá,
Thuộc hết đường đêm dưới bước chân.
Tay nhỏ ngang mày che ánh chói,
Có cô con gái lãng văn-bài,
Bâng-khuâng một phút hồn trinh-nữ,
Chừng mộng ngày mai, mộng với ai...
Những buổi về khuya sương xuống lạnh;
Dưới mưa bước nhỏ vẫn thư-nhàn;
Gốc cây thủ-thỉ bên tường gạch:
Cô+cậu vui đời nhất thế-gian!
Ai chẳng từng ghi bao kỷ-niệm,
Tuổi xuân dan-díu những con đường!
Nhưng rồi... hướng chuyển, thuyền xoay lái,
Đường cũ người xưa cách mấy phương...
Lâu lắm, hôm nay về nẻo thuộc,
Chúng mình sống lại thuở hai mươi;
Sau lưng tiếng chó ùa theo sủa,
Chồng vợ nhìn nhau ngặt-nghẽo cười.
Thuở ấy ân-tình mà gãy đổ,
Lòng nào thanh-thản tối hôm nay:
Đi trên đường cũ đầy quen thuộc,
Trời rộng ghì trong bốn cánh tay...
THANH-THANH
(Tác giả gởi)
*11033
Acacia Parkway
Garden Grove, CA 92840Tel: 714 982-6979
Fax : 714 - 982-9307(con gái Trần Yên Hòa, gia đình H.O)
Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (Orange
County ) đến mua thuốc ủng hộThanks