Nguyễn Thị Bạch Vân
Đêm tháng tư
tranh đinh cường
Giờ nàyĐâu còn quán cà phê nào mở cửa
Những con đường có lệnh giới nghiêm
Chợt nhớ đã nhiều lần thất hứa
Có cái gì bật dậy để ... rồi im
Giờ này em biết anh còn thức
Nhìn sang trang vẫn thấy sáng đèn
Những ngón tay em đã thôi rạo rực
Có cái gì im lặng cũng ...thành quen
Cởi toang lòng giữa tháng tư nóng bức
Thèm ly cà phê ngọt đắng bao dung
Giờ này còn quán nào mở cửa
Những chỗ ngồi lang chạ ở sau lưng?
Dơi đập cánh bên ngoài thềm gió
Nỗi buồn vỡ từng mảnh vào đêm
Cả giấc mơ dối gian từ dạo nọ
Có cái gì khơi dậy để rồi... quên
Buổi trưa nằm nhớ lan man
Bây giờ là tháng tư
Mưa cũng sắp vào mùa
Tôi bày ra mâm rượu
Gọi hồn phách người xưa
Tôi phơi chiếu phơi chăn
Ngoài kia trời đang nắng
Nhỡ mưa tạt gió lùa
Mình cầm lòng không đặng
Trời cũng sắp vào mưa
Tôi bày ra mâm rượu
Đốt mấy bài thơ tay
Gọi hồn người năm cũ
Về thăm làng cũ
Buồn đưa tôi đến Tam AnGhé qua Tam Phước chùa làng Bửu QuangHắc Lăng năm tháng cổ hoangĐồng thơm lúa đã chín vàng nắng trưaVề đây bóng cũ người xưaVách thưa mái dột gió lùa mỗi đêmBao lần đã cố tình quênCớ sao lòng vẫn chênh vênh nỗi sầuGió đưa rụng lá sầu đâuTóc thơm ngày ấy ngã màu thời gianNhớ sao khói bếp đường làngMùi hương dạ lý, hoa lan đất rừngDưới đài bồ tát rưng rưngHơn mười năm trước đã từng nơi đâyTiễn người về chốn ngàn mâyTiếng chim sẻ hót trên cây cũng buồn...Thắp lên một nén tâm hươngMười phương chư Phật, mười phương bồ đềHôm nay làng cũ tôi vềHồn xưa tỉnh giấc theo về với tôi
Cơn mưa ngày cũBuồn chi một tiếng yêu lơiTrăm năm đã đủ ngọt bùi hay khôngĐêm nằm ôm mộng phù vânÀ ơi một thoáng mê trầm khói sươngCơn mưa ngày cũ còn vươngChiều nay có kẻ gửi buồn cho tôiCầu tình qua mấy lần rồiVội chi rút ván bỏ người bên sôngBuồn tôi cũng chớm lập đông....
Cũng đôi lúc thơ hay đãng trí
Nhớ người, tôi không còn nhớ nữaCon chim rồi chẳng thiết cành xưaCó những đêm gió e dè gõ cửaLòng tôi còn lạnh cả hơn mưaChuyện ngày xưa lắm khi không nhớ nổiNhững nỗi buồn đã rụng xuống thành thơNếu nói không hóa ra mình nói dốiMà vấn vương thì cũng quá mơ hồThương người, tôi không còn thương nữaMỗi ngày soi gương lại thấy thương mìnhNhư chiếc lá còn những đường xanh ứaChuẩn bị cho một cuộc hành trìnhCũng đôi lúc thơ hay đãng tríTưởng trăm năm còn lắm xuân thìThôi nhớ người tôi không còn nhớ nữaĐã lâu rồi mình làm kẻ ra đi....
Nguyễn thị Bạch Vân
(Bà Rịa & Vũng Tàu)
(Tác giả gởi)*
11033
Acacia Parkway
Garden Grove, CA 92840Tel: 714 982-6979
Fax : 714 - 982-9307(con gái Trần Yên Hòa, gia đình H.O)
Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (Orange
County ) đến mua thuốc ủng hộThanks