Nguyễn Lương Vỵ
CHÍN BÀI THƠ LỤC HUYỀN ÂM
sương đồng bằng1.sương đồng bằng sương chiêm baotrở về thăm nghe đất chàonghe ruộng gọi nghe suối hátnghe gà gáy nghe vịt khàochớp mắt nhớ gò lau trắngvòng tay thương bụi mía lauthằng-bé-ta đang u mọi (*)vang chiều vang bóng hanh hao…2.chiêm bao sương chiêm bao chiềunhiêu là nhiêu ai biết nhiêutự hỏi tự đáp bóng ngảtự trào tự trách hình xiêumiếu cũ bình vôi nín bặtđình xưa hương lửa mất tiêuthằng-già-ta đang dụi mắtnhòe chiều nhòe dấu sương treo…3.sương đồng bằng sương bình nguyênhèn chi ta thương dấu huyềnhuyền đi huyền về thinh vắngsắc bay sắc đậu lắng yênmo cau rụng chiều run khẽmái hiên che nắng ngủ hiềnthằng-khách-lạ đang dỗ giấcchiêm bao ướt hết trăm miền…quán rường, 09.2011(*) u mọi: trò chơi trẻ con phổ biến ở thôn quê miền trung việt nam.
bolerotặng những người bạn cũ ở quán rường
1.so dây hát boleroghi-ta sờn gió giang hồrượu cay khà một tiếng rótmồi nghèo hắng vài cơn homày ngày xưa rớt đi línhtao năm ấy đậu mồi cô (*)mồ côi tao vô đại họcmày sém chết cụt một giò…2.hơn bốn mươi năm rồi đóđàn lên lấy nhịp bá vaibá vai chiều bá vai bạnhát bóng gầy hát bóng phailưu lạc đứa còn đứa mấttrùng phùng thằng tỉnh thằng saygân cổ tội cho khúc nhạctội cho tao tội cho mày…3.bolero boleronhấm đi này khô cá sặclai rai tì tì phá mồichẩm rãi từ từ tít mắtđàn nữa đi cho ấm hơihát to lên cho mát mặtthương mày quá răng rụng rồicòn tao tào lao thiên tặc…quán rường, 07.2013(*) mồi cô: mồ côi, nói lái kiểu quảng nam.
sỏi1.sỏi ơi ta nhặt trên đườngđường muôn dặm réo muôn phươnglang bạt bụi mù gió lộnggiang hồ nắng nhớ mưa thươngnhặt lên nghe ngàn thâu xótsoi vào thấy vạn thuở hườnghường lóng lánh âm điền dãuềnh oang tiếng gọi ểnh ương…2.sỏi ơi đâu nỡ vô tìnhngồi lau tiếng khóc vô minhchữ cũ mèm vang địa phủý lạ lẫm động thiên tinhkhép hờ câu thơ cuối bãinhấn sâu khúc nhạc đầu ghềnhghềnh gấp gảy trăng mười sáunắng khuya đắp đổi nhớ quên…3.sỏi ơi thương lắm bạn hiềncho ta khóc rất hồn nhiênnhư sỏi vậy như thơ vậynhư hồn điên như phách điênrúng động tình thư vạn cổu hoài nấm mộ thanh thiênthơ vắn số đèn dầu lạcvẫn còn đây bóng sỏi nghiêng…quán rường, 07.2013
mồ thu cũnhớ cha và chú trong mồ
1.mồ thu cũ chưa phai đâutrong ta còn nguyên sắc màuchiều nam ô khô búng huyếtđêm đà nẵng ướt mái đầutuổi dại nằm ôm biển ngủthân gầy ngồi ngó núi chaukhản cổ một mình gọi mãiđất trời lạc giọng huyệt sâu…2.huyệt sâu mấy tấc ngàn trùngtóc khét nắng gió bập bùngmở mắt trừng cho đỡ nhớbanh miệng la cho bớt khùngmồ quắt queo như dấu hỏithu vắt veo như cánh cungtên bắn thời gian cái vụtbốn mươi tám năm còn rung…3.còn rung bao nỗi oan khiênráng pha giọng hát cỏ biềncha có hát theo không nhỉchú còn nhắn gửi đương nhiênđất chẳng thấu trời chẳng thấungười cũng điên ma cũng điênmồ thu xưa tan búng huyếtta tan theo trăng thượng huyền…calif., cuối thu 2013một mình
1.mở mắt lại thấy chiêm baothấy đêm xanh thẳm rì ràokhuya hoan hỉ nên khuya thứcbóng hàm ơn nên bóng chaochuyện vãn một mình lúp xúptâm tình muôn nẻo lao xaocòn may lắm đêm xanh nhỉmột vuông trời một chấm sao…2.một chớp nháy một niềm trờihạt bụi bay lang thang chơivết hằn xoáy theo trốt gióniềm thương tít tắp trùng khơirạch một âm sâu nhớ bạngõ vài phách lạnh đau đờinăm với tháng chìm trong ngựcmở lời thưa một tiếng thôi…3.rằng niềm trời thức đã lâurằng chiêm bao tự sơ đầugiọng nói truông ngàn vọng mãitiếng tru rừng rú mong nhauxa xa ngái tình hôm trướctrầm trầm hoài nghĩa bữa saugom hết bóng đời trọn góitặng đêm xanh mượt vút mau…calif., 11.2013chiều tà (*)tặng nguyễn cao nam trân
1.nam trân’s serenataem hát như chiều nuối hoaâm trầm trầm hương đất tríchnhạc vang vang giọt nước sapiano xanh búp lửaviolon tím hiên nhàta ngồi lặng im và nhớlặng im và quên hay là…2.hay là tiếng hát bay lêntựa vai nắng xế bên thềmmắt ướt long lanh đất lạđàn tươi lóng lánh trời quenvút vút vút nao lòng quácao cao cao buốt ngực thêmchiều tan trong ly rượu đỏtan hết chiều tan hết em…3.hay là tiếng hát chìm sâutrong nín thinh của sắc màuvĩ cầm ngất gió nhớ bạndương cầm vỡ nắng tìm nhauserenata tím láserenata bạc đầunâng ly tạ tình xứ sởtan hết chiều tan hết sầu…Calif. 11.2013(*) nhạc khúc serenata của enrico toselli – lời việt: chiều tà – phạm duy.quán thế âmtặng mi vân
1.mi vân mi vân mi vânâm rất xa mà rất gầnquán thế âm vang mấy thuởlục huyền âm đáp bao lầnđất mẹ trông vời môi mắttrời cha khắc vợi tim ganđâu biết được từ lâu lắmơn sâu nghĩa nặng trầm trầm…2.trầm ngân mấy nẻo đường thutrời ca-li chớm sương mùchuyện kể bây giờ có lẽcâu cười hôm trước hình nhưlời đêm tận còn nghe ngóngý khuya tan bỗng sặc sừmở lòng tay nghe máu hátvết hằn năm tháng tìm nhau…3.mi vân bay về na-uybắc âu chín tiếng thầm thìlục huyền âm rung mộng ảoquán thế âm sáng diệu kỳmộng ảo bóng đời thao thứcdiệu kỳ bọt nước sanh lykhép lòng tay nghe xa khuấtvọng về ẩn dưới câu thi…calif., chớm đông 2013
tình ca ngựa1.ngựa về núi đá đầu thai (*)trời đất động kinh một haiba bốn lần tung cánh vạcnăm sáu bận bủa lưới chàivớt lên lục bình lục bátgửi về ngày mốt ngày maithở rất nhẹ nghe đêm nhắctình ca khắc vợi tên ai...2.tình ca khắc vợi tên emcớ chi đau ngọn bấc lènleo lắt ánh trăng vườn cũchập chờn vuông mộng ao quenchuyện kể nao lòng đêm trắngcâu hò ráo lệ ngày đenmáu xương nhé đừng câm lặngcâu thơ đâu nỡ cài then…3.câu thơ đâu nỡ úa màutím ngát hồng tươm đỏ auem nằm ngủ khép mi mắtta ngồi ru tựa mái đầuầu ơ giọng cười trong vắtví dầu tiếng khóc trắng phautrần gian nhé đừng im bặtdấu huyền dấu sắc nhớ nhau…4.dấu huyền dấu sắc hòa thanhta ôm em ngợi bài hànhnhịp bàn chân chia hơi ấmngửa bàn tay sớt gió hanhầu ơ sắc màu lận đậnví dầu âm nhạc lanh canhmáu xương nhé đừng ưu hậnthì ra sử lịch quá tanh…5.thì ra sử lịch quá nồngta bồng em giữa triều đôngnáo nức bụi hồng phố chợnôn nao sương trắng ruộng đồngphố chợ lạc loài quán xáruộng đồng ngơ ngác suối sônglời ru nhé đừng xanh quákẻo không gian sẽ chạnh lòng…6.kẻo không gian sẽ xót xachùm bông khế rụng hiên nhàsân gạch chờ ai đấy nhỉ!tường rêu nhắn bậu đó a!bướm gáy trên giàn thiên lýcu gù dưới bóng hoàng hoathiết tha đáp lời nguyệt quếgiật mình tơ nhện mới sa…7.giật mình ngựa hí đầu nonkhúc tình ca đã ngợp hồnđá rịn mồ hôi xứ sởnúi trào hương huyết làng thônbài thơ chép quên và nhớnhúm tro bay mất với cònvẽ chân dung em trong giógió ngân dài một vết son…calif., 09.2013(*) thơ bùi giáng.lại nhớ nguyễn trãi1.chắc chi thiên hạ đời nay… (*)thương nhớ ông chiều lá laynhẩm hai câu thơ chậc lưỡirít một hơi thuốc nhíu màyđời nhẹ khôn kham hay nhỉmộng tràn chưa thỏa lạ thayvỗ trán thực hư chẳng rõtrông vời hạt bụi bay bay…2.chắc chi… mà sao nhói timmà sao cứ mãi kiếm tìmmột âm quen vừa náo độngvài phách lạ chợt lim dimtìm nhau huyết tanh máu lạthỏi nhau mây nổi sương chìmchiều lá lay xanh với đỏtrời chao nghiêng một bóng chim…3.chắc chi… mà sao cúi đầumà sao cứ hỏi về đâuvề đâu thì về thây kệđến đâu thì đến chứ saonon nước đục ngầu thế sựtrần gian tái mét vó câunhặt một chữ ơn một chữnâng niu gá nghĩa dài lâu…4.chắc chi… mà sao vắn dàimà sao đếm một thành hailộn lèo đời sai với đúngđú đeo mộng ngắn với dàithương ông đèn chong mắt thứcnhớ ông bông rực nắng phaichiều cuối thu chiều không hếtlòng đây biết tỏ cùng ai…5.chắc chi… mà sao ứa trànmà sao xé ruột bầm ganlạc chợ trôi sông nhớn nhácnghiêng trời lệch đất rổn ranthời với thế đốn với mạtvua với quan bạo với tànvẳng tiếng rao buồn xao xácnón cời rách gió ho khan…6.chắc chi… mà sao rùng mìnhmà sao ma khóc tận tìnhxa xứ chiêm bao lóng ngóngkhông nhà mộng mị linh đinhma cứ khóc ta gõ mõquỷ cứ hờn ta tụng kinhrít thêm một hơi thuốc nữamồ thu hắt bóng đùng đình…7.chắc chi thiên hạ đời saunhắn giùm ta những sắc màukhắc vợi hồn cây lá mụcru hời xác núi sông đauthôi thì gửi nhạc xanh biếcvậy nhé trao thơ trắng phaumút mùa ngồi khâu tâm sựxự xang xê cống biết đâu…calif., cuối thu 2013(*) thơ nguyễn trãi: chắc chi thiên hạ đời nay / mà đem non nước làm rầy chiêm bao (tự thán).(hiệu đính 09.2019)
Nguyễn Lương Vỵ
(Tác giả gởi)
*
11033
Acacia Parkway
Garden Grove, CA 92840Tel: 714 982-6979
Fax : 714 - 982-9307
Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (Orange
County ) đến mua thuốc ủng hộThanks