TIỂU SỬ:
Tên thật: Nguyễn Lương Vỵ
Nơi sinh: Tam Kỳ, Quảng Nam
Năm sinh: 1952
Hiện định cư tại tiểu bang California, Mỹ.
TÁC PHẨM:
Thơ: Âm Vang Và Sắc Màu 1971, Phương Ý 2000, Hoà Âm Âm Âm…2007, Tinh Âm 2011, Tám Câu Lục Huyền Âm 2013, Năm Chữ Năm Câu 2014, Tuyển Tập Thơ 45 Năm 2015…
Thơ NGUYỄN LƯƠNG VỴ xuất hiện thường xuyên trên các tạp chí văn nghệ miền Nam như Văn, Khởi Hành, Văn Chương… từ cuối những năm của thập niên 60 cùng với nhóm bạn Võ Chân Cửu, Hồ Ngạc Ngữ, Nam Chử…, là những tác giả trẻ miền Trung. Điểm đặc biệt của họ là không bị cuốn vào các trường phái văn học tây phương thời thượng bấy giờ như siêu thực hoặc hiện sinh. Ông và các bạn thường dùng các thể thơ có vần điệu như năm chữ, lục bát, tám chữ… để sáng tác phần lớn với nội dung và cấu tứ đậm chất cổ điển, đông phương. Đọc thơ lục bát của NGUYỄN LƯƠNG VỴ của những thời kỳ đầu ta thấy thấp thoáng hình bóng của BÙI GIÁNG qua thi ngữ mênh mang và phiếu diễu.
…
và em gái nhỏ bên nhà
chiếc răng khểnh giấu một tà thu đông
tôi nghiêng tim đổ giếng lòng
hát cho mưa sụp mấy vòng mưa - em
…
đêm ơi đừng té lộn nhào
điên là trể hẹn đón chào hương quan
…
Một điểm đáng chú ý trong thơ ông là ám ảnh của “máu huyết”, “âm sắc” thường xuyên hiện hữu cho đến tận bây giờ, máu huyết của thân xác hoá thành máu huyết của thi ca.
ngước lên cảm tạ một đời
hàn huyên thiên địa máu rơi bên nào
…
hoa chúc ly máu rối
ngộp hết cả hồn tôi
TRÍCH THƠ:
nửa đêm thức dậy nhìn mây trắng
lung linh hồn quê cũ
mây trắng phủ khắp trời
nhớ trăng khô hết máu
muôn trùng dặm núi ơi
Tập san VĂN số 164
hạnh nguyện
biển đắp một tòa sương
lạnh đôi bờ vú nhỏ
nàng tắm trong tịch dương
núi gầm lên khóc nhớ
Tập san VĂN số 181
hội ngộ
cố hương nồng gió rạ
vỗ tay đón thây ma
tôi về trong tiếng thét
vừa mới lọt lòng ra
Tuần báo KHỞI HÀNH số 145
khuya ở chùa quan âm
câu móng sắc mặt trời
giữa đêm trăng dãy dụa
hoa chúc ly máu rối
ngợp hết cõi hồn tôi
Tuần báo KHỞI HÀNH số 131
cuối năm
chút trời xanh trong mắt
ta đi bước cố cùng
cuối năm gió hiu hắt
trời đất nát phù dung
bóng già khom lưng mệt
phủi tay đàn tang chùng
ta bước, ta còn hết ?
mộng ban đầu rưng rưng
xa xanh màu mắt dại
ngóng ai trong sương chiều
ngóng ai ngoài vân ải
bay tóc dài tịch liêu
gọi vong linh quằn quại
gọi hoa phai phố kiều
làm sao ta trở lại
theo lối hài vàng xiêu ?
Tuần báo KHỞI HÀNH số Xuân 1972
thược dược nở
tắm nàng trong một giọt sương
bỗng rơi ta xuống mấy tầng lá xanh
động bên làn gió vô hình
hai hàng xiêm lộ biến thành cỏ non
đau cơn xuân hạnh hao mòn
giữa đêm tiễn biệt chỉ còn hai tay
dặm quan
còn phân vân đợi một người
em từ giã hội năm trời dưới kia
đêm vun cao ngọn núi già
hỏi màn lệ có đi qua bóng người
đường đi giã biệt tăm hơi
lòng năm xưa đã chôn vùi bên cây
thôi ta rượt mạng cuối ngày
nửa đời biến dạng trong loài sinh ra
Tuần báo KHỞI HÀNH số 67
tim tôi
nhựa cây nhỏ thấm bãi hoang
sầu trong ngọn cỏ ướt ngàn lệ tôi
xưa từ bóng đọ bên đời
đã đưa tay trộm tiếng người làm quen
nghe em bước lạc một miền
nên trong tim máu gọi chim về rừng
mạn sông dội một tiếng chuông
thôi đêm chưa hiện lửa cuồng bên tôi
thôi đêm lá gục bên trời
hương trăng xưa ngọt khước lời ở đây
rót từ một cốc trên tay
tim tôi thành sữa pha đầy ngực em
Tuần báo KHỞI HÀNH số 59
Âm nhạc
Âm nhập cốt
Âm binh phiêu hốt tiếng tru
Ta tru một kiếp cho mù mắt
Mù lệ đề thơ để nhớ đời
À ơi! Rượu đỏ hoàng hôn tắt
Ta dắt hồn ta túy lúy chơi!
Âm nhập cốt
Âm vàng mấy gót hồ ly
Vạn kỷ cung thương còn réo rắt
Còn ru ta mãi quãng đời xanh
À ơi! ai hát ngoài phương Bắc
Chờ nhau tinh đẩu sáng long lanh
Tiếng đá ngân nga chìm giếng lạnh
Sói đầu mây bạc áng thiên tinh
Ô hô! Quan tái đà xao xuyến
Giọt máu năm xưa bỗng tượng hình
Lâng lâng tinh khí xuất luân hồi
Nguyệt thở thơ bay rợp nắng đồi
Khuya khoắt ta nằm trong lá mới
Dìu nhau hoan lạc quỷ nương ơi
Quỷ nương cốt đá ta cốt mây
Ôm ấp ngàn thu sướng chớp vây
Trống mái ướt đầm cung bậc chín
Reo suốt thinh không đợt sóng gầy
Thạch cầm vỡ
Ngàn năm thơ thẩn với âm vang
Ta ôm trời đất sầu vô hạn
Thương nhớ Thanh Xuân mộng úa tàn
À ơi! Dâu bể chưa khô cạn
Chưa dứt tâm tư vọng ngút ngàn…
3/1971
Tập san VĂN CHƯƠNG
chút tình
Khu vườn nắng ấm hoa tâm
Thả thơ gieo tiếp hồi âm cho trời
Vươn vai vai sát vai rồi
Xưa người ngấn lệ không lời bữa xưa.
dấu cũ
Chúng ta xa mất ban đầu
Ngày vui tuyệt tích đêm sầu không hay
Tiễn nhau một dặm trần ai
Bâng khuâng mộ cỏ dấu hài còn đau.
trưa ở đèo cả
Cho tôi nhảy xuống nơi này
Đá vang âm nhạc những ngày xuân xưa
Tròn hai con mắt ban trưa
Biển xanh kinh khiếp hồn chưa kịp về.
đêm mồng một
Hú dài chưa hả cơn đau
Tôi về kín cửa đêm sâu hút người
Lòng ơi hãy gắng nụ cười
Hãy ung dung mãi cho trời đất xanh.
Giai phẩm VĂN 20/6/1974
NHỮNG TRẬN GIÓ
Ôi vóc hạc bay về bát ngát
Giấc ly hương tóc bạc nằm mơ
Bao nhiêu trận gió bất ngờ
Xô tan bóng cũ mịt mờ hồn ta
NGÀY NGÁP VẶT
Ngày ngáp vặt hắt hơi dăm cái
Nhớ một ngày đại hải xa xôi
Vi vu thu tiếp hơi trời
Ngách sông ngõ chợ chó ngồi liếm đuôi
CHÉP DÙM AI
Chép dùm ai câu thơ sầu thảm
Cõi phù sinh vây hãm ngục tù
Đôi bờ trắng lạnh nghìn thu
Chết trong nỗi nhớ âm u kiếp người
ĐÁ VÀ ĐÀN
Đá đã trắng và đàn đã lắng
Khắp hồn ta mưa nặng ngõ sâu
Nỗi niềm hai gót trông nhau
Hai tay khép mở hai đầu hai nơi
GỞI MỘT AI
Gió bức bách trong tờ giấy lật
Thu gieo trùng phơ phất nẻo xa
Quê người cố thổ tiêu ma
Trăng xê xích máu rừng hoa đêm nào
NGÀN SAO
Một ngày nao chiêm bao dưới mộ
Gió thay màu tao ngộ xa xăm
Ngàn sao muôn kiếp về thăm
Cúi hôn giòng lệ trời đăm chiêu nhìn…
GIÓ VẪN THỔI
Gió vẫn thổi và hồng vẫn nổi
Ta vẫn mong tóc rối vẫn xanh
Trời tru đất diệt sao đành
Nghìn năm cái chớp bên vành sao kia
MA SIẾT CHẶT
Ma siết chặt hồn ai tan nát
Nước non ơi câu hát tang thương
Tuổi xanh gục chết bên đường
Máu tươi nức nở thiên trường hận ca
GỢI Ý
Gió lãng đãng hai hàng tang trắng
Nhớ nghe em hư vắng đời nhau
Chắc chi nắng quái mà đau
Huyệt sâu trầm lắng tặng nhau bây giờ.
TẬP SAN THI CA 1974
Nguyễn Thanh Châu
(AZ, sưu tầm và gởi)Acacia Pharmacy 11033
Acacia Parkway
Garden Grove, CA 92840Tel: 714 982-6979
Fax : 714 - 982-9307Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (Orange
County ) đến mua thuốc ủng hộThanks