Lê Minh Hiền
tranh đinh cường
Cặp phạm trù cõi người ta
Life gives lemons, make lemonade
Hãy làm một ly chanh đường và còn gì tuyệt vời hơn khi
ném vào vài cục nước đá trong vắt
Tiếng chạm lanh canh vào thành ly
giữa một trưa mùa hè nóng bức
hay vẫn còn đó là trái chanh
là nỗi đau
trong một cõi mong manh
Khóc hay cười
từ nỗi buồn hay hạnh phúc
cặp phạm trù theo suốt một đời người
khởi đi từ một thời xanh mơ đến tà huy ngơ ngác
khép kín vòng tuần hoàn đi về một cõi:
Sinh ra – Sống – Cái chết
Có gì khác
từ thuở hồng hoang đến thời tận thế
Stanton-Little Saigon Dec. 16th, 2020
Em có gặp mùa đông về hồi chiều không em?
Đêm nay lạnh, đêm dường như bất động
em có gặp mùa đông về hồi chiều lúc chúng mình vừa chia tay?
đêm nay lạnh bất chợt xuống
làm sao anh không càng cần em,
làm sao anh không càng nhớ
Thời gian, không gian, anh
và chập chờn những giấc mơ hoang...
Đêm đang ngủ ngon lành
anh nghe tiếng đêm
mùa đông thở hơi lạnh ra chung quanh
hình như đêm ngủ quên rồi
đêm quên lửng
ngày mai
cho chúng mình gặp lại nhau!
Đêm đang ngủ vùi đâu đó tự lúc nào
đêm bỏ mặc không gian
đêm bỏ mặc thời gian
đêm bỏ mặc ngày mai đang chờ ngoài kia
cho chúng mình
trong nhau ủ ấm!
Stanton-Little Saigon, Dec. 16th 2020 2:29 PM
Sinh lộ
Thôi thì sinh lộ phù vân
buông tay tỉnh thức mây ngàn về mưa
từ em xưa cũng như hoa
từ ta nay cũng cuối mùa tà huy
Còn gì một chút phai phôi
ngày qua tháng lại chia hai đường mòn
còn gì một chút hiền ngoan?!
chân dài bước ngắn xanh xuân tuổi hồng
Còn chăng một thoáng Dạ Quỳnh
nửa đêm đứt khúc Hương tàn mộng tan
còn chăng một thoáng hư không
hồn chưa hoàn kiếp đã hoàn hư vô
Thôi thì khép khẻ song hồ
sau khung cửa hẹp vàng mơ xa dần
từ nay xuống tóc thời gian
gìn chi vài sợi tóc hờn ngày xưa
Tràng giang chuyện xưa lục bát
Anh xa phố biển nhớ hoài
nơi con đường trước chợ ngày phía sau
nhà em che khuất. Mỗi chiều
em ra giúp mẹ anh ngu ngơ chờ
Nhớ đôi mắt tròn to mơ
mộng ngày nao xa lắc lơ nẩy mầm
vươn lên che mát con tim
anh... Về tỉnh thức gọi thầm người xưa
Ba mươi năm ba mươi mùa
xuân xứ lạ! Những cơn mưa lỡ làng
vẫn rơi xuống đời xuống giòng
tràng giang xanh ngát thuở còn yêu ai
Chuyện tình như mưa bóng mây
không kịp cho mình nói lời yêu đương
chỉ đủ mình nhớ mình thương
vừa đủ mình đợi mộng thường từng đêm
Nhớ đôi mắt hiền đen lay
láy làm cậu bé một thời ngây thơ
khờ khạo khởi sự bước vào
con đường tình sử ngọt ngào hồng hoang
Stanton-Little Saigon Nov. 14th, 2020 7:36 PM
Lê Minh Hiền
(Tác giả gởi)