TỔ QUỐC NHÌN TỪ BIỂN
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa
Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn
Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
Trong hồn người có ngọn sóng nào không
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảo
Lạc Long cha nay chưa thấy trở về
Lời cha dặn phải giữ từng thước đất
Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi
Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
Thương Hòn Mê bão tố phía âm u
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
Những đau thương trận mạc đã qua rồi
Bao dáng núi còn mang hình goá phụ
Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm hoạ
Đã muời lần giặc đến tự biển Đông
Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử
Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng
Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo
Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn
Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy
Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân
Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả
Những chàng trai ra đảo đã quên mình
Một sắc chỉ về Hoàng Sa thủa trước*
Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát
Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời
Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi
LẼ NÀO...? -
PHẠM SỸ SÁU
Năm 1974
Tôi - học sinh Sài Gòn
thể hiện tình yêu nước Việt
bằng những ngày biểu tình
phản đối Trung Cộng xâm chiếm Hoàng Sa
một lãnh thổ nước mình cách Đà Nẵng không xa
Năm 1988
Tôi - bộ đội
đau đớn nhìn hải quân Trung Quốc
đánh chiếm một phần Trường Sa
bức bối trong lòng
tiếc thương những đồng đội hy sinh trên đảo đá Gạc-ma
ngậm ngùi tự hỏi
lẽ nào bạn ta?
Năm 2011
Tôi - cán bộ
thấy trên mạng, nghe trên đài
tàu hải giám Trung Hoa
ngang nhiên vào khơi Đại Lãnh nước nhà
cắt cáp thăm dò dầu khí của ta
lại ngang ngược tuyên ngôn quyền tài phán khu vực biển nhà
xua ngư dân Việt Nam – không được quyền đánh bắt
lòng đau như cắt
lòng dậy căm thù
mà sao im ru?
Lẽ nào
tôi 18 trẻ người non dạ
không biết thế nào là bè bạn anh em
tôi - tuổi 30 chẳng biết gì thêm
dù đã bỏ 10 năm hy sinh tuổi trẻ mình nơi chiến trường xa cho quê hương độc lập
Và tôi 50, thấy mình bé dại
không được quyền yêu nước phải không em?
hay đã là cái gì không thể gọi tên
là một công dân hay một kẻ hèn
khi Biển Đông dậy sóng.
Nói với con về đảo xa Tổ quốc
Cha đã đi qua cuộc chiến 30 năm
Và hiểu thế nào là đất đai tổ quốc
Máu và máu chảy dài như nước
Mỗi luống cày hồn đất nước thẳm sâu.
Biển xanh kia mây bạc trắng mái đầu
Hoàng Sa, Trường Sa, ngực trần nơi dông bão
Nơi niềm tin đã một lần đánh tráo
Nơi bạn bè thành kẻ cướp giơ nanh.
Lớp lớp sóng xanh hòa lẫn tuổi xanh
Những Hải đội vẫn cười khi lễ khao lề thế
Dẫu biết không trở về chẳng bao giờ ngấn lệ
Đất của mình, chẳng tiếc tuổi xanh.
Và hôm nay máu của cha anh
Hàng ngày, hàng ngày vẫn chảy trên biển xanh sóng vỗ
Kẻ thù ở bên ta muốn chiếm nhà ta đó
Biển của ta vẫn muốn biến ao nhà.
Tuổi trẻ con vẫn cứ hát tình ca
Bàn tay con, những công trình rộng mở
Nhưng biển chưa yên con hãy luôn ghi nhớ
Dẫu đổ máu xương vẫn quyết giữ yên bình.
1-6-2011
Nguyễn Đăng Tấn