Ly cà phê Ban mê
Chẳng phải tôi buồn đâu Ban mê
Mà cơn gió thổi nhắc tôi về
Bâng khuâng mây xám chiều hoang hoải
Nắng rớt trên môi đầy cà phê
Chẳng phải tôi mà là trăng soi
Gió thao thiết gió giữa nương đồi
Nghiêng xa lũng vắng làn mây mỏng
Hương chiều say khướt một làn môi
Ban mê là em đây phải không?
Sao tôi nghe trong nắng bềnh bồng
Có khói sương trôi tràn cay mắt
Và gió lưng đèo ai vít cong...
Ai biết tôi còn về nơi đây ?
Ban mê vọng lại giấc mê đầy
Ly cà phê đắng chiều đưa tiễn
Nghe khói giăng mù trong mắt cay...
Ban mê tháng 4/2016
Phố núi chao nghiêng
Gửi Pleiku
Em thì vậy nghìn đèo cao lũng thấp
Nỡ đành sao để tôi đứng một mình
Phố núi cao, phố núi chiều sương ngập
Lẽ nào nhìn tôi một bóng chênh vênh
Cà phê đắng và Biển Hồ rộng quá
Gió thì cao mà sương núi chập chùng
Nghe đá thở bóng thời gian nghiêng ngã
Buổi theo về cho trời đất say chung
Pleiku, và phố núi, dã quỳ
Để hồn tôi thao thức cùng với gió
Em thiếu nữ gùi tình lên dốc nhỏ
Gùi cho giùm nỗi nhớ nặng lưng tôi
Níu mây trôi vùi thấp một góc trời
Ngày thở khói chạm biển Hồ gợn sóng
Đất chao nghiêng, ơi Pleiku vời vợi
Chiều tôi về mây núi vít trời cong…
Tiếng tù và ở Kontum
Ngày tôi về với Kontum
Gió nghiêng kín lối mưa xuân dặt dìu
Ngôi nhà thờ nhỏ quạnh hiu
Bơ vơ pho tượng liêu xiêu bên trời
Tôi nghe ngày chập chùng rơi
Lắt lay con phố buồn rời rã đêm
Quán cà phê nhỏ cùng em
Âm u vọng tiếng ru đêm - tù và…
Ngồi đây mà nhớ quê nhà
Sương giăng trắng núi ướt nhòa phố đêm
Gió bâng khuâng rớt mưa mềm
Tôi ơi …càng thấy buồn thêm mấy lần
Bây giờ về lại Kontum
Ba mươi năm vẫn mưa xuân dặt dìu
Quán cà phê nhỏ đèn khuya
Em và pho tượng buồn hiu đâu rồi..
Ngậm ngùi ôi cuộc bể dâu
Tôi nghe vọng lại đêm sâu - tù và…
Nguyễn Minh Phúc
(tác giả gởi)
11033
Tel: 714 982-6979
(con gái Trần Yên Hòa, gia đình H.O)
Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (vùng Orange
Thanks
Nha Khoa