TRẦN VĂN SƠNCALI, MÙA HÈ 2018
Trời nóng cởi trần phơi ngực lépXương sườn đếm đủ thiếu hàm răng
Nên đành ngậm miệng nhìn thế sự
Nằm võng đong đưa tránh lạc đường
Ngồi xuống, đứng lên đầu óc rỗng
Chân tay quờ quạng mắt như mù
Ngó quanh hừng hực màu khói lửa
Chiến trận năm xưa bỗng trở về
Lúc nhớ, gọi tên đồng đội cũ
Khi quên, ngơ ngẩn gặp người quen
Phải chăng nắng quái thiêu thần khí
Còn mỗi trái tim mạch sống ngầm
Chợp mắt mộng du như quỉ ám
Cali đâu phải đêm Việt Nam
Vết thương thành sẹo trong buồng phổi
Vẫn nhói đau từ thuở biệt giam
Bao năm thao thức về quê mẹ
Thèm chén canh rau đủ ấm lòng
Đất rừng biển đảo không còn nữa
Dân trắng tay ngập nước ruộng đồng
Chờ mãi có khi thành sự thật
Vườn xuân thánh thót tiếng chim cười
Có làn gió lạ phương đông lại
Nắng dịu dàng trên những khóm hoa
TRẦN VĂN SƠN
(Tác giả gởi)Huỳnh Minh Lệ
Giáo Dục
Tôi vô cùng may mắnĐược ngồi dưới mái trường
Học những bài đức dục
Dạy học trò yêu thương
Không đao to búa lớn
Dạy những điều bình thường
Không hận thù gian ác
Làm con người thiện lương
Không nồng nàn sâu sắc
Ra đường gặp đám tang
Phải đứng lại dở mũ
Chờ đoàn người đi sang
Cuộc đời tôi đã thấy
Những trận bão ngút trời
Nếu không ai gieo gió
Lẽ nào có khơi khơi?
08.09.2018Huỳnh Minh Lệ
(Tác giả gởi)
*
Nhật Quang
Tự Tình Tháng Tám
Chiều đắm hồn nhau trong từng nhịp thở
Tìm bóng em về trên dấu môi
Giọt cà phê lung linh màu mắt nhớ
Pha chút buồn vời vợi áng mây trôi
Em có mơ…những chiều xanh lòng phố?
Sài Gòn thu, tháng tám gió lao xao
Buông dáng mềm thướt tha đôi tà áo
Tôi khuấy tan em vào nỗi khát khao
Nhấp nhẹ làn hương thơm trên vạt tóc
Ngọt môi nồng…chút đắm đuối, cuồng quay
Hỏi tim em có bồi hồi, ngây dại?
Tôi mê hồn, như lạc chốn thiên thai
Biết ngày mai, em có còn mong nhớ?
Ký ức…nào còn đọng nắng bờ vai
Tôi dốc cạn chút tình miên man đắng
Chiều liêu xiêu, ray rứt bóng hình ai…?
Nhẹ Thoáng Phù Vân
Này đêm
Vương vất…hao trầm
Buông lơi nhịp thở, giấc thầm mông lung
Hong tình
Héo hắt chiều lưng
Phôi pha
Nguyệt khuyết
Rưng rưng mắt gầy
Hong mưa
Lên ký ức đầy
Rêu rong
Phai dấu
Chạm ngày tháng trôi
Vườn yêu
Hoa khép, nhụy rơi
Nghe mùa giông tố, đẫm lời dối gian
Còn vương chi
Kiếp đa đoan
Sân si
Mê đắm…
Nặng mang cõi lòng
Khát mơ
Gối mộng…thong dong
Phù vân nhẹ thoáng qua dòng bể dâu
Nhật Quang
(Sài Gòn)
(Tác giả gởi)*
Mời tìm đọc:
Hơn Năm Mươi Lăm Năm Thơ Trần Yên Hòa
Click vào: