.HÃY NHỚ ĐẾN...
hãy nhớ đến một khung trời
cho tôi hoài niệm
hãy nhớ đến một mái nhà
cho tôi trở về.
hãy nhớ đến cánh đồng làng tôi
cò bay xé gió
mùa nắng lên
chúng tụ lại từng bầy
nằm đẻ trứng trắng đê
mùa mưa xuống
lúa góa nẩy mình
óng ánh vàng
no tròn từng hạt.
hãy nhớ đến dòng sông
chất nặng câu hò
đêm trăng sáng
thả tình lên đỉnh nguyệt
lưới ca dao
theo thuyền ra cửa biển
con cá ôm trời
quẩy ngược sóng bơi.
hãy nhớ đến ba tôi
hai buổi đi về
mang tri thức
rải đều thế hệ
ba như đại bàng
xòe đôi cánh rộng
che chở bầy con trước trận bão giông
suốt cuộc đời
với chiếc xe đạp cũ mèm
ba lướt tới tình thương lục địa
đồng ruộng làng tôi phất cờ lau sậy
chào đón ba như vị cứu tinh.
hãy nhớ đến má tôi
nón lá rách tươm
chiếc áo bà ba ố vàng phèn ruộng
gió bấc hiu hiu
cơi bếp lửa hồng
may áo cho con
đón mừng năm mới
câu đối ba tôi viết chưa đọc vội
chờ pháo giao thừa bật giữa đêm khuya.
hãy nhớ đến mái nhà
mưa nắng hai mùa
đêm thơm phức
mùi trầm hương ba thắp
bàn thờ tổ tiên
lập lòe nến cháy
ấm lòng tôi tuổi thơ ấu hồn nhiên
nhớ đến ao sâu
cắm câu vọng cổ
trước vườn nhà
con cá xuống Nam Ai
nhớ anh tôi
ôm lục huyền cầm
chèo ghe chiếu về Cà Mau tìm bạn
cô thôn nữ mắt bồ câu lãng mạn
ngồi mơ màng gõ nhịp song lang.
hãy nhớ đến tôi
biền biệt phương xa
muốn sống lại
một khung trời đã mất.
(14/11/2020)
CHỦ NHẬT BUỒN
buổi sáng chủ nhật buồn
sương đùn quanh tháp chuông
nắng rơi từng giọt nhỏ
loang loáng sân giáo đường.
bầy chim hoang nhảy múa
trên hành lang không người
tôi ngồi nhìn tượng Chúa
cô đơn đứng giữa trời.
trong nỗi buồn trống vắng
hàng ghế nằm bâng khuâng
những cánh hoa búp trắng
gục đầu xuống khô tàn.
tôi một đời tư lự
sầu xõa rộng hai vai
thương Chúa trên thập tự
như oằn oại thở dài.
chủ nhật buồn buổi sáng
tôi lang thang một mình
trong giáo đường thanh vắng
tìm lại tiếng cầu kinh.
(22/09/2020)LÓNG LÁNH SÀI GÒN
tôi, con trai lục tỉnh
da khét nắng Cà Mau
mùi trâu còn bịn rịn
trên chiếc áo bạc màu.
nghe Hòn Ngọc Viễn Đông
lóng lánh ánh đèn hồng
lòng cứ so sánh mãi
đèn hồng với đèn chong?
cái đèn chong le lói
chập chờn suốt tháng ngày
đã theo tôi mỗi tối
soi từng trang sách thầy.
tôi mang dáng nhà quê
lên Sài Gòn lếch thếch
đôi dép xỏ vụng về
lê bước chân thô kệch.
trong ánh sáng đèn hồng
lung linh thành phố đông
nhưng vẫn không soi tỏ
từng số phận long đong.
Sài Gòn ơi! hòn ngọc
lóng lánh trong từng người
Sài Gòn là bài học
cho nhà quê, như tôi.
ngồi giảng đường đại học
hồn tôi rộng năm châu
kiến thức mang tầm vóc
văn minh khắp địa cầu.
ai đi xa cũng hẹn
một ngày sẽ trở về
về rồi, cũng nghĩ đến
xưa, có gã nhà quê!
(10/07/2020)
PHẠM HỒNG ÂN
(Ca, USA)
(Tác giả gởi)
*
11033
Tel: 714 982-6979
Trân Trọng Kính Mời
Quý độc giả và thân hữu (Orange
Thanks