TẠ LỖI
Bầy sâu đang ăn dần chiếc lá
Chúng gặm nhấm mầm xanh hi vọng
Khoảng trời thừa thải như xát muối cõi lòng
Chúng đang dần lớn lên
Chiếc lá mong chờ điều gì
Đường gân hoang hoải chợt rụng
Tôi cố trốn tránh khi giấc mơ lìa cành
Trong viền xanh trống rỗng
Chiếc lá đang hình dung về sự sống
Quanh co cắm sâu vào lòng đất
Khi đường đi vươn về phía mặt trời
Chúng phải đấu tranh cho sự sinh tồn
Có một ngày bầu sâu thoát xác
Còn chiếc lá rơi về cội nguồn
Tôi đau đớn rời xa nhân thế
Những khoảng trống yêu thương đâu còn…
CHỜ NGÀY BÌNH YÊN
Bỗng một ngày khoảng trống thôi mệt mỏi
Bàn chân người quên những cuộc rong chơi
Quên khắc ghi hoài cảm xa ngái
Quên đi tìm bến đỗ bình yên
Một chút ồn ào thăng hoa phía thượng nguồn
Như bụi phấn nhạt nhòa theo tiếng gió
Như cánh buồm cất tiếng ca muộn màng
Chỉ còn mình ai vỗ nhịp sóng chơi vơi
Nơi cập bến chưa chắc gõ nhịp cầu
Cả miền hư vô ruổi rong vẫy gọi
Có lúc gối đầu lên nỗi nhớ
Định mệnh đổi thay những kiếp người
Bình yên dịu nhẹ khi ta đánh vần từng cơn
Như ô cửa khép mở trên suy nghĩ
Hạnh phúc tuyệt tình có lúc giản đơn
Như mưu sinh chạm đáy tâm hồn.
PHAN NAM
(tác giả gởi)
Xuân Thao
Đêm trăng, nghe tiếng đàn
nhớ Chiêu Quân
Tặng NB (H D)
Bên tai nghe vẳng tiếng Tỳ
Mơ màng chợt nhớ Minh Phi (1) cõi ngoài
Ngọc Môn Quan hay Nhạn Môn đây?
Ánh trăng sa mạc chiếu gầy vóc hoa
Trăng suông tuôn chảy chan hoà
Hơi sương xuống lạnh - cát bay mịt mù
Tiếng đàn nghe buồn thiên thu
Tiễn người đi mãi về nơi cuối trời …
Mi xanh, bão cát tơi bời
Ai người thương tiếc, một đời Chiêu Quân?!
(1) Một cái tên nữa của Chiêu Quân
chiêu quân
Mùa Hạ, sen nở nốt
Bây giờ, mùa hạ sen nở nốt
Một chị, hai chị cùng như sen
Khuyên nốt ba em dòng lệ sót
(Thâm Tâm)
Chớm Thu …
Ngồi nhìn khắp hồ sen
Xa tăm tắp
Chỉ còn loe hoe vài bông sắp tàn
Có bông đã lên gương
Những chiếc lá sen
Đã rữa hết sắc xanh
Và trổ sang màu cũ kỷ
Thỉnh thoảng một con rô
Quẫy nước đánh “chóc“
Rồi trả lại yên lặng
Của mặt hồ
Hè về, hè về!
Khi những cây phượng vĩ
Đã rất chói chang màu đỏ
Và sắp ngã sang màu huyết dụ
Khi bầy ve cứ râm ran dưới tàng lá
Tiếng râm ran như có pha nước mắt
Đó là lúc những thiếu nữ
Đã ướm xong áo cưới
Lần cuối cùng
Trước khi lên xe hoa
Về nhà chồng
Rồi có nước mắt rấm rức tuôn trào
Của thiếu nữ
Trong đêm tân hôn
Vào giờ hợp cẩn
Tuôn trào vì hạnh phúc?
Hay vì nghĩ đến mẹ, cha ?
Và thương đứa em út còn thơ dại, ngây ngô?
Tiết Hạ Chí năm Bính Thân
Xuân Thao
31-5- 2016
(tác giả gởi)
Mời đọc:
Click vào:
Và có bán tại:
Tú Quỳnh
*
Click vào:
Và
Có bán tại:
Tú Quỳnh